Đăng bởi Để lại phản hồi

” MỘT MÌNH CŨNG ỔN THÔI”

Chúng ta cũng vậy, trong cuộc đời này, đôi lúc chỉ cần một mình đã là an nhiên và hạnh phúc lắm rồi. Như buổi sớm mai, bạn pha một ấm trà, khẽ khoác lên mình chiếc khăn choàng giữa mùa đông lạnh lẽo. Khói trà bốc lên xua tan đi cái giá lạnh, an ủi tâm hồn, khiến bản thân bừng tỉnh, như cỏ cây ấp ủ sức sống để chuẩn bị trở mình, vươn lên.

Như tối trăng rằm, trên sân thượng thanh vắng, bạn đàn hát say sưa. Dẫu tiếng đàn còn vụng về, giọng hát còn chưa hay, nhưng bạn đã sống cho chính mình trong giây phút hiện tại.

Hay vào một buổi sáng cuối tuần, bạn thức dậy thật sớm rồi chạy bộ quanh hồ, vừa nghe nhạc, vừa hát vu vơ. Một mình đã thực sự ổn lắm rồi, chẳng cần thêm ai khác…

Khi bạn đã thực sự tìm lại được chính mình, biết sống cho chính mình; sống cho gia đình của mình nhiều hơn, thì bạn sẽ không còn thời gian để suy nghĩ về những chuyện tình cảm vụn vặt, tầm thường nào đó nữa. Đến một lúc nào đó, đủ duyên ắt bạn sẽ tìm được mảnh ghép phù hợp của cuộc đời mình và có thể gắn bó dài lâu. Hãy sống như quán nước bên đường, người đến chẳng bận lòng, người đi chẳng lưu luyến. Nếu ai đó đủ duyên thì dừng chân ở lại, tiếp tục cuộc hành trình tương lai cùng bạn. Tôi mong rằng: chúng ta đều sẽ ổn!

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.