
Hạnh phúc vốn dĩ không có một thước đo nào cả. Bởi vì trong cuộc sống này không ai giống ai, nên mục tiêu, suy nghĩ và mong muốn của mỗi người cũng sẽ khác nhau. Nếu một người cứ mãi nhìn vào những hạn chế của bản thân, rồi so sánh mình với người khác thì họ sẽ chẳng bao giờ có thể nắm bắt được hạnh phúc.
Người nghèo khó nói: “Tôi thực bất hạnh, nhiều tiền đến mấy cũng chẳng để làm gì khi con cái chẳng ở bên mình.
Người gần con nói: “Tôi thực bất hạnh, con cái lớn bằng ngần này rồi mà vẫn sống dựa vào ba mẹ”
Người xa con nói: “Tôi thực bất hạnh, nuôi nó khôn lớn chừng ấy rồi giờ nó chỉ biết cái thân nó.”
Người giàu có và có con cái có hiếu rồi vẫn nói: “Tôi thực bất hạnh, con tôi mãi chẳng sinh cháu cho tôi bế bồng.”
Hay như…
Người học kém nói: “Giá mà mình học giỏi được như người ta thì hạnh phúc biết bao”
Còn, người học giỏi lại nói: “Giá mà mình được chơi bời như người ta thì hạnh phúc biết bao.”
Bạn thấy đấy, ai cũng sẽ có những nỗi buồn phiền của riêng mình, nếu đem cuộc đời của mỗi người ra so sánh, đặt lên bàn cân hạnh phúc, thì liệu rằng ta có thể biết được ai hạnh phúc hơn ai?
Vì vậy cuộc đời còn rất dài, lối đi cũng có rất nhiều, lựa chọn đi trên con đường nào là do bản thân quyết định. Nếu đã lựa chọn rồi thì hãy tận tâm, ngưng so sánh, thì mới có thể tìm thấy hạnh phúc thật sự trong cuộc đời mình.