1. Dùng lợi ích làm phép thử
Tôi vẫn còn nhớ mẹ tôi và một cô chơi với nhau rất thân. Cô ấy rất khéo, mỗi lời cô nói ra đều khiến người khác cảm thấy dễ chịu. Tôi và mẹ đều rất thích cô nhưng về sau, họ không qua lại nữa.
Tôi hỏi mẹ sao cô ấy không đến chơi nữa, mẹ kể cho tôi nghe một chuyện nhỏ. Trong một lần đi mua sắm, cả hai mua một túi hoa quả lớn đem về nhà rồi mới chia. Về sau, mẹ tôi đến nhà cô lấy, mới phát hiện cô giữ lại tất cả những quả to, đẹp cho mình và gói cho mẹ tôi tất cả những quả xấu, nhỏ.
Cô cho rằng mẹ tôi sẽ không biết song thực ra người tinh mắt chỉ cần nhìn là biết. Sau lần đó, mẹ tôi còn phát hiện thêm một vài việc nữa mà qua đó, bà nhận thấy chỉ cần có xu.ng đ.ột lợi ích với ai, cô đều phải giành phần hơn bằng mọi giá.
Mẹ tôi không nói ra, nhưng bà cho rằng kết giao với người như vậy không có ý nghĩa gì nên cả hai không qua lại như trước nữa.
Khi đó, mẹ có nói với tôi một câu mà cho đến giờ tôi vẫn nhớ: Muốn nhìn thấu nhân phẩm của một người, chỉ cần quan sát thời điểm họ và con có xu.ng đ.ột về lợi ích là đủ.
==> Bài học rút ra
Lợi ích có thể coi là “l.ửa” để thử cái chất “vàng” của nhân phẩm. Nếu một người vì lợi ích lớn mà nhân cơ hội chiếm làm của riêng, thì nhân phẩm của người này cũng chỉ đến vậy mà thôi!
Nghệ sĩ nổi tiếng Quách Đức Cương từng nói, trên đời này có 3 loại người không nên kết giao: Một là người luôn tranh ngồi ghế sau khi đi taxi. Bởi thường thì người ngồi phía trước sẽ tiện tay trả tiền trước.
Hai là người đi nhà tắm cởi áo thì nhanh, mặc áo thì chậm. Bởi vì người đi ra trước thường sẽ trả tiền trước.
Ba là người ăn cơm xong, đến lúc thanh toán thì viện cớ đi vệ sinh, đợi đến lúc tiền nong xong xuôi mới bước ra.
Ba kiểu người này quá “thông minh”, một khi thấy lợi ích của mình có nguy cơ t.ổn h.ại thì thường trốn khéo, nhưng nhân phẩm lại bị coi là tệ. Vì thế lợi ích là phép thử chính xác nhất về nhân cách.