Khi cuộc sống đóng một cánh cửa thì nhất định sẽ để cho bạn một cánh cửa khác. Nhưng sẽ chẳng ai giúp bạn mở cánh cửa ấy cả, chính bạn phải là người vươn tay đẩy cửa ra. Tuy là vậy, nhiều người vẫn không biết, chỉ cần thấy một cánh cửa khép lại đã vội nghĩ vậy là đường cùng, ngồi ôm mặt khóc chứ không chịu đi tìm cánh cửa khác. Thật ra trong hoàn cảnh đó, mọi người chỉ cần đứng dậy, lần mò một chút là có thể chạm tay được vào cánh cửa còn lại rồi.
Những người khiến chúng ta phải cúi đầu khâm phục hoặc ghi nhớ mãi, dù ít dù nhiều đều đã từng trải qua những thăng trầm biến động. Người có thể chịu đựng và vượt qua trở ngại lớn mới có thể đạt được thành công vang dội.
Về điểm này, ông trời luôn công bằng với tất cả!
Vậy tại sao những người sinh ra trong gia cảnh khó khăn lại càng dễ có được thành công?
Bởi vì hơn ai hết, họ biết bản thân mình chẳng còn đường lui nên chỉ có cách dốc hết sức lực và lao về phía trước. Giả như họ có một chỗ dựa nào đó thì có lẽ, con đường phấn đấu sẽ chẳng thể đi hết mà sớm đã dừng lại rồi.
Vậy nên, nếu bạn không may được sinh ra trong một gia đình khó khăn, không may gặp phải những trắc trở trong cuộc sống vợ chồng, không may bị người khác “gài” vào những tình thế éo le, khởi điểm hay hiện trạng của bạn vốn đã tệ hơn người khác rất nhiều, thì việc bạn cần làm không phải là ngồi than thân trách phận, mà là nỗ lực cố gắng gấp người khác vạn lần.
Bởi vì đó là con đường duy nhất của bạn!