
Trong cuộc sống hằng ngày, rất nhiều hành vi của chúng ta có thể được kiểm soát thông qua nỗ lực và luyện tập, thế nhưng vô hình trung chúng ta đã áp dụng nhận thức này lên tất cả mọi thứ, bao gồm cả những việc mang tính ngẫu nhiên.
Trên thực tế, đây là một số phán đoán phi lý trí do con người ta đánh giá quá cao trực giác phi logic cũng như phi thống kê của bản thân, và chỉ được dẫn dắt bởi trực giác. Đây là định luật ảo tưởng về khả năng kiểm soát.
Khi gặp phải sự việc mang tính xác suất trong cuộc sống hoặc các vấn đề mang tính kỹ thuật mà không thể giải quyết được, con người ta luôn quen đưa ra phán đoán dựa vào trực giác của bản thân.
Điều này hoàn toàn dễ hiểu, ít nhất đây cũng là một thái độ ứng phó tích cực hơn so với việc “phó mặc cho số mệnh”. Tuy nhiên, thỉnh thoảng chúng ta vẫn cần phải nhắc nhở bản thân mình rằng, phán đoán dựa vào trực giác không có cơ sở khách quan, đồng thời cũng không phải là quyết định hợp lý theo đúng nghĩa, vậy nên đừng tin tưởng trực giác một cách mù quáng.